Ta về viết vội vần thơ
Trả thôi theo gió, theo mơ thưở nào
Lá vàng chiều vắng lao xao
Thương ai, ai biết niềm đau cuối đời
Mưa về biển lạnh chơi vơi
Nghẹn ngào sóng vỗ bên trời quạnh hiu
Thôi đừng, đừng nhắc "rằng yêu"
Quên đi, quên hết những chiều bên nhau
Lối xưa sương phủ bạc đầu
Tình xưa nay đã theo sầu giăng mây