Cô Đơn Trong Nỗi Nhớ ! ***
Chiều cô đơn xâm chiếm hồn tôi
Nỗi buồn chan chứa bao đêm rồi
Hạ về , sao lòng còn băng giá
Lạnh từng cơn lạnh tận tâm hồn .
Nỗi buồn khắc khoải giữa đêm đông
Nhớ thương da diết xoáy trong lòng
Vần thơ vô tình em đã rót
Từng lời như giấc mộng anh trông .
Đó phải tình yêu , em gởi trao ?
Âm thanh êm dịu ôi ngọt ngào
Vào tim anh mối tình say đắm
Hồn anh ngơ ngẩn dạ xuyến xao .
Không có gì hơn lời cảm ơn ( em )
Và tình yêu gói trọn tâm hồn
Bao ngôn từ anh xếp theo hàng chữ
Thành bài thơ yêu em trọn đời .
Em hỏi ! thế nào là tình yêu ?
Anh nhủ lòng gói gém những điều
Tâm hồn anh và trọn nỗi nhớ
Mong em hiểu và yêu anh nhiều .!.
TT
---Trầm Lặng Trong Dĩ Vãng...---
Phải chăng đây chiếc thuyền định mệnh ?
Bềnh bồng trôi nỗi khắp phương trời
Biển sóng cuồn cuộn bến ra khơi
Phù vân một kiếp trong sương khói
Ngày vẫn trôi qua và bổng tối
Đêm đến rồi sao, lãng đãng mù !
Buốt giá dâng đầu từ muôn lối
Lạnh lùng bóng lẻ giữa trời thu ...
Mòn mỏi mong đợi ở nơi này
Tri kỷ phương nào chàng có hay ?
Tri âm em gởi lòng thương nhớ
Nỗi niềm lưu luyến biết sao đây !
Chàng ở phương trời có biết chăng ?
Vần thơ thương nhớ kết hoa đăng
Xin gởi tặng chàng trong niềm nhớ
Nụ cười tha thiết giữa tuyết băng
Em chỉ tặng anh cả tấm lòng
Một bài thơ nhỏ có chịu không ?
Chúc anh vui vẻ tràn hạnh phúc
Tô điểm cuộc đời vui núi sông !
VL