Xa nhau trọn kiếp thật rồi
Ḷng nghe nặng trĩu cất lời biệt ly
T́nh xưa nghĩa cũ c̣n ǵ ?
Phải đâu nước chảy hoa trôi lạnh lùng
Thoảng trong hương gió mông lung
Là câu thương nhớ bâng khuâng thuở nào
Ḷng vui sánh bước xôn xao
Ngả nghiêng sóng mắt đổi trao ân t́nh
Hoa tươi rực rỡ rung rinh
Cỏ cây xanh thắm bước ḿnh đi qua
Không gian ánh sáng chan ḥa
Trần gian cảnh sắc thiết tha yêu đời
Chim muôn trỗi nhạc gọi mời
Hồn trao nở măi nụ cười trên môi
Ẩn trong vẻ đẹp đất Trời
Là riêng một cơi sáng ngời dấu yêu
Vui khi nắng tắt buổi chiều
Màn đêm lạnh lẽo cô liêu chẳng buồn
Người là cội rễ yêu thương
Sưởi ta ấm lại t́nh trường đắng cay
Cho mi dứt lệ tháng ngày
Cho ḷng đắm đuối hương say mặn nồng
Đêm nay tan nát cơi ḷng
Gom yêu thương đó thả ḍng đại dương ...