nầy em nhỏ ngây thơ miền hạ giới
mơ mộng gì qua những cánh thu phong
nhớ nhung sao màu lá thắm như lòng
lời âu yếm tự tình trong gió mới
phải không em bao lần tim tự hỏi
có chất gì trong chiếc lá vô tri
lời xạc xào của lá bước em đi
làm xao xuyến giăng đầy trên vạn lối
Có phải em giáng trần nơi hạ giới
mà thơ tình Trời gởi cánh Thiên thư
réo rắt trong em bằng những ái từ
nên lòng đã say mềm Thu quyến rũ
này em hỡi Thu vàng xa xưa cũ
dạo cung đàn trìu mến đến tự đâu
rồi mai đây trong những bước tìm nhau
em chắc hẳn nhớ duyên đầu đã xa