Trăng đêm nay, trăng t́nh tự quá
Như chúng ḿnh vừa lă xác thân
Em nằm rũ rượi vai trần
Khiến anh thoi thớp bao lần nhói tim
Một bức họa khó t́m đâu thấy
Ngoan nhe em, nằm đấy chờ anh
Khắc vào kư ức để dành
Những ǵ tuyệt mỹ tạo thành dáng em
Trăng mười sáu soi thềm hoa Sứ
Cũng không bằng thiếu nữ khỏa thân
Nhấp nhô sơn thủy xa gần
Bồng lai tiên giới chẳng cần đâu xa
Môi mắt đó cũng là tuyệt phẩm
Anh một đời say đắm cuồng si
Trong em như có điều ǵ
Khiến anh ngây ngất mỗi khi ḿnh gần